CÀ PHÊ ĐẮNG VÀ MƯA
쓴 커피와 비
Ngồi lặng thinh quán vằng tênh em một mình
고요한 까페에 덤덤하게앉는 나만 있네
Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cafe đắng
그대 없어 도 쓴 커피한잔을 시켰어
Cành hoa trắng mong manh rụng trên phím cây dương cầm
피아노에 떨어진 얇은 하얀 꽃자루을
như chính e buồn heo hắt những chiều mưa.
비 오는 오후에 슬픈 나처럼
Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần
옛노래를 여러번 들었는데도
Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu
들을 때마다 그대에 대한 그리움이 더 많아지고
Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng
입술에 쓴 커피이지만 난 가슴속까지 쓴맛이 느껴지네
Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa
울지 않는데 왜 눈물이 넘치지?
Bỗng vỡ òa vì những xót xa
Khi nhận ra mình rất nhớ
그리움이 많이 느껴질 때에 마음이 불행해지고
Ngỡ đã quên hình bóng thân quen
그대의 모습을 잊은 줄 알았는데
mà hôm nay lại nhớ thêm
오늘 따라 더 보고 싶네
Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức
추억을 잊지 못한것은 내 마음이 무심하지 못한 핑계로
Đã lâu rồi mà cứ mãi hy vọng
오래 됐는데 난 아직 희망이 남아
Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong
그대는 알고있니? 아마 난 그만 기다려야겠어
hay
Trả lờiXóa